Những năm gần đây, mukbang, trào lưu quay video ăn uống lan rộng từ Hàn Quốc đến Việt Nam, trở thành một phần của văn hóa giải trí trực tuyến. Người xem không chỉ tò mò món ăn, mà còn tìm kiếm cảm xúc, sự gần gũi từ người ngồi trước màn hình.
Thế nhưng, giữa hàng trăm kênh mới mọc lên mỗi tháng, điều khiến người xem ở lại không còn là “ăn nhiều” hay “ăn ngon”, mà là cá tính của người sáng tạo.
Hina Quỳnh Như, bắt đầu làm mukbang từ cuối năm 2023. Không chiêu trò, không thử thách cực đoan, cô chỉ ngồi ăn nhẹ nhàng, nói ít, nở nụ cười đúng lúc – giản dị mà tạo cảm giác gần gũi.
Thành công đến nhanh, nhưng cũng kéo theo áp lực. Cô bị so sánh với những gương mặt đi trước, bị đặt câu hỏi về phong cách riêng. Hina Quỳnh Như chọn im lặng, tiếp tục ra video đều đặn, thêm yếu tố hài hước và kể chuyện. Dần dần, khán giả bắt đầu nhận ra sự khác biệt của cô, một người kể chuyện bằng món ăn.
Ít ai biết rằng, mỗi video mukbang đòi hỏi nhiều hơn việc “ngồi ăn”. Đó là công đoạn chuẩn bị món, ánh sáng, âm thanh, dựng clip và giữ tinh thần vui vẻ dù áp lực tương tác luôn đè nặng. “Ăn nhiều đến mức không còn thấy ngon, nhưng nếu dừng lại, kênh sẽ chững”, Hina Quỳnh Như từng chia sẻ với bạn bè.
Chính sự mâu thuẫn đó khiến cô thay đổi hướng đi, thêm câu chuyện, thêm cảm xúc. Từ những clip “ăn cho vui”, Hina Quỳnh Như biến mukbang thành một hình thức kể chuyện cá nhân, nhẹ nhàng nhưng có chiều sâu.
Câu chuyện của Hina Quỳnh Như là lát cắt nhỏ về hành trình của nhiều người trẻ Việt Nam làm nội dung: muốn được nhìn thấy, nhưng không muốn đánh mất mình.
Giữa vô vàn kênh tương tự, sự khác biệt không đến từ việc làm lớn hơn hay nổi hơn, mà đến từ sự thật, cái cách người sáng tạo đối diện với chính mình.
Trào lưu rồi có thể qua đi, nhưng bản sắc cá nhân vẫn là thứ ở lại. Với Hina Quỳnh Như, mukbang không chỉ là công việc, mà là cách cô kể lại hành trình trưởng thành, bằng chiếc đũa, nụ cười và niềm tin rằng sự chân thật vẫn luôn có khán giả riêng.